KHẢO SÁT GIẢI PHẪU BÌNH THƯỜNG VÀ CÁC BIẾN THỂ GIẢI PHẪU CỦA HỆ MẬT - TỤY BẰNG PHƯƠNG PHÁP CHỤP CỘNG HƯỞNG TỪ
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Đặt vấn đề: Hiện nay, phẫu thuật gan – mật – tụy đã trở nên phổ biến, tiến bộ và phức tạp hơn. Việc đánh giá chính xác giải phẫu đường mật – tụy là điều cần thiết cho sự thành công và an toàn của các phẫu thuật này. Chụp cộng hưởng từ mật tụy (MRCP) là một kỹ thuật không xâm lấn, an toàn giúp khảo sát giải phẫu đường mật – tụy trước phẫu thuật. Mục tiêu: Khảo sát các biến thể giải phẫu của đường mật trong và ngoài gan, ống túi mật, ống tụy bằng cách sử dụng MRCP. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu cắt ngang mô tả trên 320 bệnh nhân (BN) bệnh nhân thực hiện chụp cộng hưởng từ tầng bụng bằng máy cộng hưởng từ 1,5T, có chuỗi xung MRCP. Đánh giá và xếp loại các biến thể ống gan phải (OGP), ống gan trái (OGT), ống túi mật (OTM), ống tụy (OT). Từ đó, đưa ra tỉ lệ các biến thể trong dân số nghiên cứu. Kết quả: Ống gan phải loại Huang A1 chiếm ưu thế với 69,06%, tỉ lệ giảm dần từ Huang A1 đến Huang A5. OGT loại Huang B1 chiếm đa số với 95,25%, các loại biến thể còn lại chiếm, tỉ lệ rất thấp. OTM đổ vào thành ngoài bên phải chiếm đa số với 72,39%. OT dạng dốc xuống chiếm ưu thế nhất với 51,61%, tiếp đến là dạng xích ma và dạng thẳng, OT dạng vòng hiếm gặp. Dạng OT chỉ có 1 nhánh duy nhất chiếm ưu thế với 77,1%. Kết luận: OGP huang A1, OGT Huang B1, OTM đổ vào thành ngoài bên phải, OT dạng dốc xuống và có 1 nhánh duy nhất là các biến thể thường gặp nhất.
Chi tiết bài viết
Từ khóa
MRCP, biến thể đường mật, biến thể ống túi mật, biến thể ống tụy
Tài liệu tham khảo
2. Hall, C., et al., Intraoperative Cholangiography in Laparoscopic Cholecystectomy: A Systematic Review and Meta-Analysis. 2023. 27(1).
3. Rösch, T., et al., A prospective comparison of the diagnostic accuracy of ERCP, MRCP, CT, and EUS in biliary strictures. 2002. 55(7): p. 870-876.
4. El Hariri, M., M.M.J.E.J.o.R. Riad, and N. Medicine, Intrahepatic bile duct variation: MR cholangiography and implication in hepatobiliary surgery. 2019. 50: p. 1-8.
5. Aljiffry, M., et al., Biliary anatomy and pancreatic duct variations: a cross-sectional study. 2020. 26(4): p. 188.
6. Türkvatan, A., et al., Congenital variants and anomalies of the pancreas and pancreatic duct: imaging by magnetic resonance cholangiopancreaticography and multidetector computed tomography. 2013. 14(6): p. 905-913.
7. Adibelli, Z.H., et al., Anatomic variations of the pancreatic duct and their relevance with the Cambridge classification system: MRCP findings of 1158 consecutive patients. 2016. 50(4): p. 370-377.
8. Chaib, E., et al., Bile duct confluence: anatomic variations and its classification. 2014. 36: p. 105-109.
9. Taghavi, S.A., et al., Anatomical variations of the biliary tree found with endoscopic retrograde cholagiopancreatography in a referral center in southern Iran. 2017. 9(4): p. 201.
10. Sarawagi, R., et al., Anatomical variations of cystic ducts in magnetic resonance cholangiopancreatography and clinical implications. Radiol Res Pract 2016: 3021484. 2016.