ĐÁNH GIÁ HIỆU QUẢ VÀ AN TOÀN CỦA INFLIXIMAB TRONG ĐIỀU TRỊ BỆNH NHÂN VIÊM RUỘT MẠN TẠI KHOA TIÊU HÓA BỆNH VIỆN ĐẠI HỌC Y DƯỢC TP HCM
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Mục tiêu: Bệnh viêm ruột mạn (BVRM) đặt ra thách thức đáng kể trong điều trị. Infliximab, một chất ức chế TNF-α, đã chứng minh hiệu quả, nhưng dữ liệu từ Việt Nam còn khan hiếm. Nghiên cứu này đánh giá hiệu quả và tính an toàn của Infliximab trong điều trị bệnh nhân BVRM tại Thành phố Hồ Chí Minh. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu kết hợp hồi cứu và tiến cứu trên 32 bệnh nhân BVRM người Việt Nam (23 BC, 9 VLĐT) được điều trị bằng Infliximab từ tháng 11 năm 2019 đến tháng 12 năm 2023. Dữ liệu về đáp ứng lâm sàng, lui bệnh nội soi, chỉ số sinh học (C-reactive protein, calprotectin phân), và các tác dụng bất lợi đã được thu thập. Kết quả: Sau 54 tuần, tỷ lệ đáp ứng lâm sàng là 71,4% đối với BC và 83,3% đối với VLĐT. Tỷ lệ lui bệnh lâm sàng là 57,1% đối với BC và 83,3% đối với VLĐT. Bình thường hóa CRP đạt được ở 56,3% bệnh nhân BC và 75% bệnh nhân VLĐT sau 54 tuần. Bình thường hóa calprotectin đạt được ở 66,7% bệnh nhân BC và 40% bệnh nhân VLĐT sau 54 tuần. Lui bệnh nội soi sau 54 tuần được ghi nhận ở 86,7% bệnh nhân BC và 44,4% bệnh nhân VLĐT. Tỷ lệ cải thiện tổn thương trên hình ảnh sau 54 tuần được ghi nhận ở 70,6% bệnh nhân BC. Các tác dụng bất lợi bao gồm nhập viện (31,3%), nhiễm trùng nặng (21,9%), nhiễm trùng cơ hội (28,1%). Một bệnh nhân BC (3,1%) tử vong. Kết luận: Infliximab cho thấy hiệu quả đáng kể và các tác dụng bất lợi có thể quản lý được trong điều trị bệnh nhân BVRM tại Việt Nam. Tuy nhiên, tỷ lệ nhiễm trùng cao nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sàng lọc kỹ lưỡng trước điều trị và theo dõi chặt chẽ trong quá trình điều trị. Cần tiến hành các nghiên cứu quy mô lớn hơn để xác thực những phát hiện này và xác định chiến lược điều trị tối ưu trong bối cảnh Việt Nam.
Chi tiết bài viết
Từ khóa
Infliximab, bệnh viêm ruột mạn, bệnh Crohn, viêm loét đại tràng, hiệu quả
Tài liệu tham khảo

2. Hanauer SB, Feagan BG, Lichtenstein GR, et al. Maintenance infliximab for Crohn’s disease: the ACCENT I randomised trial. The Lancet. 2002;359(9317):1541-1549.

3. Jangi S, Ruan A, Korzenik J, de Silva P. South Asian Patients With Inflammatory Bowel Disease in the United States Demonstrate More Fistulizing and Perianal Crohn Phenotype. Inflammatory Bowel Diseases. 2020;26(12):1933-1942.

4. Nguyễn Thái Duy. Đặc Điểm Lâm Sàng và Cận Lâm Sàng Của Bệnh Nhân Viêm Ruột Mạn Tính. Luận văn Chuyên khoa cấp II. Đại Học Y Dược Thành phố Hồ Chí Minh; 2020.

5. Roblin X, Marotte H, Leclerc M, Del Tedesco E, et al. Combination of C-reactive protein, infliximab trough levels, and stable but not transient antibodies to infliximab are associated with loss of response to infliximab in inflammatory bowel disease. J. Crohn’s Colitis 2015, 9, 525–531.

6. Lichtenstein GR, Feagan BG, Cohen RD, et al. Serious Infection and Mortality in Patients With Crohn’s Disease: More Than 5 Years of Follow-Up in the TREATTM Registry. American Journal of Gastroenterology. 2012;107(9):1409-1422.

7. Colombel JF, Panaccione R, Bossuyt P, et al. Effect of tight control management on Crohn’s disease (CALM): a multicentre, randomised, controlled phase 3 trial. The Lancet. 2017;390 (10114):2779-2789.

8. Panaccione R, Ghosh S, Middleton S, et al. Combination Therapy With Infliximab and Azathioprine Is Superior to Monotherapy With Either Agent in Ulcerative Colitis. Gastroenterology. 2014;146(2):392-400.e3.
