SỰ THAY ĐỔI NỒNG ĐỘ MALONDIALDEHYDE TRONG NƯỚC BỌT SAU NHỔ RĂNG KHÔN HÀM DƯỚI LỆCH NGẦM KHÔNG TRIỆU CHỨNG
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Đặt vấn đề: Malondialdehyde (MDA) là sản phẩm chính của quá trình peroxy hóa lipid, có giá trị quan trọng trong chẩn đoán và theo dõi các bệnh vùng miệng. Trong nghiên cứu trước, chúng tôi đã khám phá ra nồng độ MDA trong bao răng, mô nướu và nước bọt ở bệnh nhân có duy nhất một răng khôn hàm dưới lệch ngầm (RKHDLN) không triệu chứng. Trong nghiên cứu này, chúng tôi tiếp tục đánh giá sự thay đổi nồng độ MDA nước bọt sau nhổ răng ở những bệnh nhân này và so sánh với nhóm không có RKHDLN không triệu chứng, qua đó xác định nước bọt có phải là phương tiện tốt để đánh giá nồng độ chỉ dẫn sinh học của stress oxy hóa hay không? Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: 48 đối tượng chia thành 2 nhóm gồm bệnh nhân có 1 RKHDLN không triệu chứng và tình nguyện viên không có răng lệch ngầm. Lấy mẫu nước bọt ở tất cả các đối tượng (trước nhổ ở có nhóm có RKHDLN) để đánh giá nồng độ MDA. Một tháng sau nhổ, nhóm có RKHDLN được lấy mẫu nước bọt để đánh giá thay đổi stress oxy hóa. Kết quả: Bệnh nhân có RKHDLN không triệu chứng có nồng độ MDA nước bọt cao hơn so với nhóm chứng khỏe mạnh với khác biệt có ý nghĩa thống kê (p<0.05). Ở nhóm có RKHDLN, ghi nhận nồng độ MDA giảm đáng kể 1 tháng sau nhổ và không khác biệt so với tình nguyện viên không có răng ngầm. Kết luận: Nồng độ MDA nước bọt cao hơn ở người có 1 RKHDLN không triệu chứng, nhưng nồng độ này giảm đáng kể 1 tháng sau nhổ. Giảm lượng lớn chỉ dẫn sinh học stress oxy hóa có thể gợi ý nhổ RKHDLN mặc dù không có triệu chứng.
Chi tiết bài viết
Từ khóa
stress oxy hóa, malondialdehyde, răng khôn hàm dưới lệch ngầm không triệu chứng
Tài liệu tham khảo
2. Lopez‐Jornet, P., A. Martinez‐Canovas, and A. Pons‐Fuster, Salivary biomarkers of oxidative stress and quality of life in patients with oral lichen planus. Geriatrics & gerontology international, 2014. 14(3): p. 654-659.
3. Song, F., et al., The effectiveness and cost-effectiveness of prophylactic removal of wisdom teeth. Health Technology Assessment (Winchester, England), 2000. 4(15): p. 1-55.
4. Esen, A., et al., Histopathological evaluation of dental follicles of clinically symptomatic and asymptomatic impacted third molars. Nigerian journal of clinical practice, 2016. 19(5): p. 616-621.
5. Cabbar, F., et al., Determination of potential cellular proliferation in the odontogenic epithelia of the dental follicle of the asymptomatic impacted third molars. Journal of Oral and Maxillofacial Surgery, 2008. 66(10): p. 2004-2011.
6. Tekin, U., et al., Malondialdehyde levels in dental follicles of asymptomatic impacted third molars. J Oral Maxillofac Surg, 2011. 69(5): p. 1291-4.
7. Graziani, F., et al., Systemic inflammation following non‐surgical and surgical periodontal therapy. Journal of clinical periodontology, 2010. 37(9): p. 848-854.
8. Camacho-Alonso, F., et al., Salivary myeloperoxidase and malondialdehyde are increased in patients exhibiting an asymptomatic mandibular impacted third molar. Medicina Oral, Patologia Oral y Cirugia Bucal, 2019. 24(4): p. e537.