KHẢO SÁT MỘT SỐ YẾU TỐ LIÊN QUAN ĐẾN MỨC ĐỘ NẶNG CỦA BỆNH NÃO GAN Ở BỆNH NHÂN XƠ GAN TẠI BỆNH VIỆN ĐA KHOA TRUNG ƯƠNG CẦN THƠ
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Đặt vấn đề: Bệnh não gan là biến chứng thường gặp ở bệnh nhân xơ gan, báo hiệu tiên lượng xấu và làm gia tăng tỷ lệ tử vong. Việc đánh giá các yếu tố liên quan đến mức độ nặng của bệnh não gan góp phần dự phòng, kiểm soát sớm, giúp cải thiện tiên lượng bệnh. Mục tiêu nghiên cứu: Khảo sát một số yếu tố liên quan đến mức độ nặng của bệnh não gan ở bệnh nhân xơ gan. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả cắt ngang có phân tích trên 82 bệnh nhân xơ gan điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Trung ương Cần Thơ từ tháng 01/2024 đến tháng 01/2025. Kết quả: Về đặc điểm chung, tỷ lệ nam/nữ là 1,65, độ tuổi trung bình là 61,91 ± 14,08, phần lớn thuộc nhóm trên 60 tuổi (56,1%). Nguyên nhân xơ gan thường gặp nhất là viêm gan siêu vi B (32,9%) và do rượu (22,0%). Đa phần bệnh nhân thuộc phân loại Child-Pugh C, với 61,0%. Bệnh não gan độ II chiếm tỷ lệ tương đương với tổng số độ III và độ IV (50,0%), trong đó, bệnh não gan độ III chiếm 36,6%. Đánh giá một số yếu tố liên quan đến mức độ nặng của bệnh não gan, có thể thấy xuất huyết tiêu hóa có liên quan đến tăng tỷ lệ bệnh não gan giai đoạn III-IV với OR = 2,8 (KTC 95%: 1,1-7,3), sự khác biệt có ý nghĩa thống kê (p = 0,034). Ngoài ra, chỉ số NLR ở nhóm bệnh não gan độ III và độ IV cao có trung vị và khoảng IQR cao hơn so với nhóm bệnh não gan độ II, sự khác biệt có ý nghĩa thống kê (p < 0,05). Chưa ghi nhận mối liên quan giữa nồng độ NH3 và mức độ nặng của bệnh não gan. Kết luận: Xuất huyết tiêu hóa và chỉ số NLR cao có liên quan với tăng tỷ lệ bệnh não gan mức độ nặng.
Chi tiết bài viết
Từ khóa
Bệnh não gan, xơ gan, yếu tố liên quan
Tài liệu tham khảo
2. Vilstrup H, Amodio P, Bajaj J, et al. (2014), "Hepatic encephalopathy in chronic liver disease: 2014 Practice Guideline by the American Association for the Study of Liver Diseases and the European Association for the Study of the Liver", Hepatology, 60(2), pp. 715-35.
3. Tapper EB, Henderson JB, Parikh ND, et al. (2019), "Incidence of and Risk Factors for Hepatic Encephalopathy in a Population-Based Cohort of Americans With Cirrhosis", Hepatol Commun, 3(11), pp. 1510-1519.
4. European Association for the Study of the Liver (2022), "EASL Clinical Practice Guidelines on the management of hepatic encephalopathy", J Hepatol, 77(3), pp. 807-824.
5. Elias TP, Shewaye AB, Fisseha H, et al. (2025), "Predictors of in-hospital mortality among cirrhotic patients in Ethiopia: A multicenter retrospective study", PLoS One, 20(4), pp. e0322532.
6. Bleibel W, Al-Osaimi AM (2012), "Hepatic encephalopathy", Saudi J Gastroenterol, 18(5), pp. 301-9.
7. Demirciler E, Danis N, Ergun P, et al. (2023), "Psychometric tests, critical flicker frequency, and inflammatory indicators in covert hepatic encephalopathy diagnosis", Hepatol Forum, 4(1), pp. 19-24.
8. Sharma P, Sharma BC (2010), "Predictors of minimal hepatic encephalopathy in patients with cirrhosis", Saudi J Gastroenterol, 16(3), pp. 181-7.