NGHIÊN CỨU ĐẶC ĐIỂM VÀ MỘT SỐ YẾU TỐ LIÊN QUAN ĐẾN RỐI LOẠN LIPID MÁU Ở BỆNH NHÂN NGUY CƠ TIM MẠCH CAO, RẤT CAO TẠI BỆNH VIỆN TRƯỜNG ĐẠI HỌC Y DƯỢC CẦN THƠ
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Mục tiêu nghiên cứu: Khảo sát đặc điểm rối loạn lipid máu và một số yếu tố liên quan đến rối loạn lipid máu ở bệnh nhân nguy cơ tim mạch cao, rất cao. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả cắt ngang, trên tổng số 80 bệnh nhân có nguy cơ tim mạch cao, rất cao đến khám tại Khoa Khám Bệnh – Bệnh viện Trường Đại học Y Dược Cần Thơ từ tháng 06 năm 2024 đến tháng 01 năm 2025. Tất cả bệnh nhân được khám lâm sàng ghi nhận lại yếu tố nguy cơ, xét nghiệm nồng độ lipid máu và phân tích các yếu tố liên quan. Kết quả: Nam giới chiếm tỷ lệ là 33,8%, tuổi trung bình là 62,36 ± 10,49 tuổi, bệnh nhân có nguy cơ tim mạch cao là 70,0% và rất cao là 30,0%. Bệnh nhân nguy cơ tim mạch rất cao có tỷ lệ tăng cholesterol toàn phần cao hơn so với nguy cơ tim mạch cao, với 58,3% so với 28,6%, tương tự, tỷ lệ tăng LDLc cũng cao hơn với 70,8% so với 48,2%. Bệnh nhân hút thuốc lá (47,7% so với 2,8%), uống rượu bia (47,7% so với 0,0%), thừa cân béo phì (47,7% so với 22,2%), đái tháo đường (36,4% so với 13,9%) có tỷ lệ tăng LDLc cao hơn so với không mắc các yếu tố nguy cơ này. Kết luận: Bệnh nhân có nguy cơ tim mạch cao, rất cao có tỷ lệ mắc rối loạn lipid máu khá cao, với chủ yếu là tăng cholesterol toàn phần và tăng LDL cholesterol. Các yếu tố nguy cơ gồm hút thuốc lá, uống rượu bia, thừa cân béo phì, đái tháo đường có liên quan đến tăng LDL cholesterol.
Chi tiết bài viết
Từ khóa
Nguy cơ tim mạch, rối loạn lipid máu, một số yếu tố liên quan
Tài liệu tham khảo

2. Barquera, et al. Global overview of the epidemiology of atherosclerotic cardiovascular disease. Archives of medical research. 2015. 46(5), p. 328-338.

3. Yusuf S, et al. Cardiovascular risk and events in 17 low, middle and high-income countries. New England Journal of Medicine. 2014. 371(9), p. 818-827.

4. Mahalle, et al. Study of pattern of dyslipidemia and its correlation with cardiovascular risk factors in patients with proven coronary artery disease. Indian journal of endocrinology metabolism. 2014. 18(1), p. 48-55.

5. Stein EA. Managing dyslipidemia in the high-risk patient. The American journal of cardiology. 2002. 89(5), p. 50-57.

6. Mach F, et al. 2019 ESC/EAS Guidelines for the management of dyslipidaemias: lipid modification to reduce cardiovascular risk: the Task Force for the management of dyslipidaemias of the European Society of Cardiology (ESC) and European Atherosclerosis Society (EAS). European heart journal. 2020. 41(1), p. 111-188.

7. Misra A. Revisions of cutoffs of body mass index to define overweight and obesity are needed for the Asian-ethnic groups. International journal of obesity. 2003. 27(11), p. 1294-1296.

8. Đặng Vạn Phước. Khuyến cáo về chẩn đoán và điều trị rối loạn Lipid máu. Hội Tim mạch học Quốc gia Việt Nam. 2015, tr. 9-25.

9. Jebari-Benslaiman S, et al. Pathophysiology of atherosclerosis. International journal of molecular sciences. 2022. 23(6), p. 3346.

10. Plana N, et al. Prevalence of atherogenic dyslipidemia in primary care patients at moderate-very high risk of cardiovascular disease. Cardiovascular risk perception. Clínica e Investigación en Arteriosclerosis. 2014. 26(6), p. 274-284.
