NGHIÊN CỨU TÁC DỤNG ĐIỀU TRỊ THOÁI HÓA KHỚP GỐI CỦA VIÊN NANG CỨNG “TD.NQ” TRÊN THỰC NGHIỆM

Trần Thái Hà1, Trần Công Luận2,, Phạm Thị Vân Anh3
1 Bệnh viện Y học Cổ truyền Trung Ương
2 Học viện Y - Dược học Cổ truyền Việt Nam
3 Đại Học Y Hà Nội

Nội dung chính của bài viết

Tóm tắt

Mục tiêu nghiên cứu: Nghiên cứu tác dụng điều trị thoái hóa khớp gối của viên nang cứng “TD.NQ” trên động vật thực nghiệm. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Chuột cống trắng chủng Wistar (Học viện Quân Y cung cấp). Cả 2 giống, khỏe mạnh, trọng lượng 180 ± 40 g. Phương pháp nghiên cứu: nghiên cứu điều trị thoái hóa khớp gối của viên nang cứng TD.NQ trên chuột gây thoái hóa khớp gối bằng MIA, thông qua các chỉ số cytokine gây viêm, đường kính vùng khớp gối và mô bệnh học. Kết quả: Ở lô uống TD.NQ liều 12,798 g/kg, độ tăng đường kính vùng khớp gối trên chuột giảm so với lô mô hình ở tất cả các thời điểm, đặc biệt ở thời điểm sau 1, sau 3, 4 và sau 5 tuần (p < 0,05, p < 0,01). Tác dụng này tốt hơn liều 4,266 g/kg nhưng kém hơn so với Diclofenac 3mg/kg. Ở lô uống TD.NQ liều 12,798 g/kg, nồng độ interleukin-1β giảm rõ rệt so với lô mô hình (p < 0,01), không khác biệt so với chứng sinh học và so với diclofenac 3mg/kg (p > 0,05). Ở lô uống TD.NQ liều 12,798 g/kg, nồng độ TNF-α giảm rõ rệt so với lô mô hình (p < 0,05), không khác biệt so với chứng sinh học và diclofenac 3mg/kg (p > 0,05).  Điểm tổn thương mô bệnh học khớp gối giảm từ 50 xuống 36 và 35 trên lần lượt hai lô trị. Kết luận: TD.NQ cả 2 liều 4,266 g/kg và 12,798 g/kg có tác dụng giảm các chỉ số interleukin-1β và TNF-α, giảm đường kính vùng khớp gối trên khớp gối bị viêm, cải thiện mô bệnh học khớp gối chuột nghiên cứu. TD.NQ liều 12,798 g/kg có xu hướng có tác dụng tốt hơn so với liều 4,266 g/kg, tuy nhiên sự khác biệt chưa có ý nghĩa thống kê

Chi tiết bài viết

Tài liệu tham khảo

1. Trần Ngọc Ân và Nguyễn Thị Ngọc Lan (2004). Thoái hóa khớp (hư khớp) và thoái hóa cột sống. Bệnh học nội khoa tập I (dùng cho đối tượng sau đại học), Nhà xuất bản Y học, 422-435.
2. Đỗ Trung Đàm (2006), Phương pháp ngoại suy liều có hiệu quả tương đương giữa người và động vật thí nghiệm. Phương pháp nghiên cứu tác dụng dược lý của thuốc từ dược thảo. Nhà xuất bản khoa học và kỹ thuật. Tạp chí dược học, số 479, tr. 38-41
3. Hoàng Bảo Châu (1997). Chứng Tý. Nội khoa y học cổ truyền, Nhà xuất bản Y học, Hà Nội, trang 574 – 585
4. Li Meihan, Xiao Rong, Li Jing et al. (2017). Regenerative approaches for cartilage repair in the treatment of osteoarthritis. Osteoarthritis and Cartilage, 25(10), 1577-1587.
5. Joon-Ki Kim, Sang-Won Park, Jung-Woo Kang et al (2012). Effects of GSCB- 5, a Herbal Forrmulation, on Monosodium Iodoacetate-Induced Osteoarthritis in Rats. Evidence-Based Complementary and Alternative Medicine, Vol 2012, doi: 10.1155/2012/730907
6. F.J. Al-Safar, S. Ganabadi, H. Yaakub et al (2009), “Collagenase and Sodium Iodoacetate – Induced experimental Osteoarthritis Model in Sprague Dawley Rats”, Asian Journal of Scientific Research 2(4): 167-179.
7. Wu Liu-Qing et al. (2016). Antinociceptive Effects of Prim-O- Glucosylcimifugin in Inflammatory Nociception via Reducing Spinal COX-2. Biomolecules & Therapeutics, 24(4), 418-25.
8. Li, X., Wang, J., & Gao, L. (2013). Anti-inflammatory and analgesic activity of R.A.P. (Radix Angelicae Pubescentis) ethanol extracts. African journal of traditional, complementary, and alternative medicines, 10 (3), 422-6.
9. Choi YY., Kim MH., Han JM at al (2014). The anti-inflammatory potential of Cortex Phellodendron in vivo and in vitro: down-regulation of NO and iNOS through suppression of NF-κB and MAPK activation. The Immunopharmacol., 19(2), 214-20
10. Xiaokun Jiang (2014). Extraction and analgesic effects of polysaccharides from Achyranthes bidentata Blume. Applied Mechanics and Materials, 675-677, 1600-1603.