ĐẶC ĐIỂM TĂNG HUYẾT ÁP Ở NGƯỜI BỆNH CÓ U THƯỢNG THẬN TẠI BỆNH VIỆN BẠCH MAI

Đặng Thị Mai1,2,, Nguyễn Quang Bảy1,3, Ngô Đức Kỷ2
1 Trường Đại học Y Hà Nội
2 Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An
3 Bệnh viện Bạch Mai

Nội dung chính của bài viết

Tóm tắt

Mục tiêu: Mô tả đặc điểm tăng huyết áp (THA) và đánh giá sự thay đổi huyết áp sau phẫu thuật ở người bệnh có u thượng thận tại Bệnh viện Bạch Mai. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả cắt ngang, tiến cứu có theo dõi dọc, tiến hành trên 98 người bệnh được chẩn đoán u tuyến thượng thận tại bệnh viện Bạch Mai trong thời gian từ tháng 8 năm 2024 đến tháng 4 năm 2025. Kết quả: THA gặp ở 87,8% người bệnh, với 43% cần ≥ 3 nhóm thuốc hạ áp và 26,7% đã có biến chứng tim mạch–thận. Thời gian trung bình bị THA là 5,96 ± 5,68 năm, dài nhất ở nhóm hội chứng Conn. Sau phẫu thuật, 80,8% người bệnh giảm số nhóm thuốc và 61,8% khỏi THA. Ở nhóm hội chứng Conn, 49,2% người bệnh bị chẩn đoán muộn; nhóm này có chức năng thận kém hơn, nhiều bệnh lý tim mạch hơn, phải sử dụng nhiều nhóm thuốc hạ áp hơn và tỷ lệ khỏi bệnh thấp hơn sau phẫu thuật (32,1% so với 77,8%; p = 0,001). Kết luận: THA ở người bệnh u tuyến thượng thận, đặc biệt trong hội chứng Conn, thường kéo dài và khó kiểm soát. Chẩn đoán muộn vẫn còn phổ biến và ảnh hưởng rõ rệt đến kết quả điều trị. Việc sàng lọc nguyên nhân thứ phát cần được chú trọng để cải thiện tiên lượng lâu dài.

Chi tiết bài viết

Tài liệu tham khảo

Global, regional, and national comparative risk assessment of 84 behavioural, environmental and occupational, and metabolic risks or clusters of risks, 1990–2016: a systematic analysis for the Global Burden of Disease Study 2016. Lancet. 2017;390(10100):1345-1422. doi:10.1016/S0140-6736(17)32366-8
2. Funder JW, Carey RM, Mantero F, et al. The Management of Primary Aldosteronism: Case Detection, Diagnosis, and Treatment: An Endocrine Society Clinical Practice Guideline. J Clin Endocrinol Metab. 2016;101(5):1889-1916. doi:10.1210/jc.2015-4061
3. Clemente-Gutiérrez U, Pérez-Soto RH, Hernández-Acevedo JD, et al. Endocrine hypertension secondary to adrenal tumors: clinical course and predictive factors of clinical remission. Langenbecks Arch Surg. 2021;406(6):2027-2035. doi:10.1007/s00423-021-02245-2
4. Giang NTT, Nga VB. Nhận xét đặc điểm lâm sàng, cận lâm sàng và kết quả điều trị u tuyến thượng thận tại Bệnh viện Đại học Y Hà Nội. Vietnam Journal of Diabetes and Endocrinology. 2021;(47):30-35.
5. Ha J, Park JH, Kim KJ, et al. 2023 Korean Endocrine Society Consensus Guidelines for the Diagnosis and Management of Primary Aldosteronism. Endocrinol Metab (Seoul). 2023;38(6):597-618. doi:10.3803/EnM.2023.1789
6. Rossi GP. Practice Recommendations for Diagnosis and Treatment of the Most Common Forms of Secondary Hypertension.
7. Fassnacht M, Tsagarakis S, Terzolo M, et al. European Society of Endocrinology clinical practice guidelines on the management of adrenal incidentalomas, in collaboration with the European Network for the Study of Adrenal Tumors. European Journal of Endocrinology. 2023;189(1):G1-G42. doi:10.1093/ejendo/lvad066
8. Gupta G, Teo AED, Swee DS, et al. Prolonged Hypokalemia and Delayed Diagnosis of Primary Aldosteronism: Clinical Course and Risk Factors. The Journal of Clinical Endocrinology & Metabolism. Published online December 22, 2023:dgad752. doi:10.1210/clinem/dgad752