ĐẶC ĐIỂM NỘI SOI SINH THIẾT VIÊM DẠ DÀY RUỘT TĂNG BẠCH CẦU ÁI TOAN Ở TRẺ EM TẠI BỆNH VIỆN NHI ĐỒNG 2

Hà Văn Thiệu1,2,3,, Hồ Quốc Pháp2, Hà Huy Khôi4, Nguyễn Thị Thu Thuỷ 2, Ngô Văn Bách3, Võ Ngọc Hân3,5
1 Đại học Quốc tế Hồng Bàng
2 Bệnh viện Nhi Đồng 2
3 Đại học Y Khoa Phạm Ngọc Thạch
4 Phòng Khám Nhi
5 Trường Đại học Tây Nguyên

Nội dung chính của bài viết

Tóm tắt

Mục tiêu: Mô tả đặc điểm nội soi, sinh thiết EGE tại Bệnh viện Nhi Đồng 2 từ 01/2018 đến 08/2024. Đối tượng: Trẻ em được chẩn đoán viêm dạ dày ruột tăng bạch cầu ái toan tại Bệnh viện Nhi Đồng 2. Phương pháp nghiên cứu: Mô tả hàng loạt ca. Kết quả:  100% bệnh nhân được nội soi dạ dày và tá tràng, 88% bệnh nhân được nội soi đại tràng. Tiền sử bệnh nhân có dị ứng là 40%. Thời gian từ lúc có triệu chứng đến khi được chẩn đoán từ 1- 6 tháng chiếm tỷ lệ 56%. Mức độ tăng BCAT/máu nhẹ, trung bình và nặng lần lượt là 35%, 35% và 30%. Trên CT scan bụng, các biểu hiện thường gặp có dịch ổ bụng và viêm dày thành ruột là 80% và 70%. - Hầu hết các bệnh nhân được lấy mẫu sinh thiết trên 2 vị trí. Bệnh nhân được lấy mẫu sinh thiết qua nội soi tiêu hoá kết hợp phẫu thuật thám sát ổ bụng và sinh thiết chỉ qua nội soi tiêu hoá chiếm tỷ lệ lần lượt là 52% và 48%. - Không có sự khác biệt giữa số lượng BCAT trong máu và tình trạng báng bụng, p>0,05. Kết luận: EGE là bệnh lý thường bị chẩn đoán muộn, có thể do triệu chứng không đặc hiệu và đa dạng, dễ nhầm lẫn với các bệnh lý tiêu hoá khác. Trong thực hành lâm sàng cần nghĩ đến EGE khi có triệu chứng tiêu hoá kéo dài kèm theo có BCAT tăng, có hoặc không có tràn dịch màng bụng và sau khi loại trừ các nguyên nhân khác.

Chi tiết bài viết

Tài liệu tham khảo

1. Hà Văn Thiệu (2021). Viêm dạ dày ruột do tăng eosinophil. Bệnh học tiêu hoá. Nhà xuất bản Đại học quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh; 2021:111- 134.
2. Koutri E PA (2018). Eosinophilic Gastrointestinal Diseases in Childhood. Annals of nutrition & metabolism. 2018;73 (4):18-28. doi:10.1159/ 000493668.
3. Choi JS CS, Lee KJ, Kim A, et al. (2015) . Clinical Manifestations and Treatment Outcomes of Eosinophilic Gastroenteritis in Children. Pediatric gastroenterology, hepatology & nutrition. 2015;18(4):253-260.
4. Licari A VM, D'Auria E, Castagnoli R, et al. (2020) Eosinophilic Gastrointestinal Diseases in Children: A Practical Review. Current pediatric reviews. 2020;16(2):106-114.
5. Jensen ETM, C. F.Kappelman, M. D.Dellon, E. S. (2016) Prevalence of Eosinophilic Gastritis, Gastroenteritis, and Colitis: Estimates From a National Administrative Database. Journal of pediatric gastroenterology and nutrition. Jan 2016;62(1):36-42.
6. Cheng LJ ZS (2019). Abdominal ascites in children as the presentation of eosinophilic gastroenteritis: A surgeon's perspective. Clin Res Hepatol Gastroenterol. 2019;43(2).
7. Hà Văn Thiệu (2022). Eosinophilic gastroenteritis with ascites at Children’s Hospital No. 2: a case report and review of the literature, VJSTE; 2022: 64 (2), 59-64.
8. Antoine Abou Rached WEH. (2016) Eosinophilic gastroenteritis: Approach to diagnosis and managemen. World J Gastrointest Pharmacol Ther. 2016;7(4):513-523.