NGHIÊN CỨU TỈ LỆ TIỂU CẦU/LYMPHO BÀO VÀ MỐI LIÊN QUAN VỚI KẾT QUẢ TÁI THÔNG ĐỘNG MẠCH VÀNH Ở BỆNH NHÂN NHỒI MÁU CƠ TIM CẤP ST CHÊNH LÊN TẠI BỆNH VIỆN HỮU NGHỊ ĐA KHOA NGHỆ AN

Phạm Nữ Vân Nga1,2, Phạm Minh Tuấn1,, Phạm Hồng Phương2
1 Trường Đại Học Y Hà Nội
2 Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An

Nội dung chính của bài viết

Tóm tắt

Mục tiêu nghiên cứu: Khảo sát mối liên quan giữa tỷ lệ tiểu cầu/lympho bào (PLR) và một số yếu tố kết quả điều trị tái thông mạch vành qua da ở bệnh nhân nhồi máu cơ tim ST chênh lên. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả cắt ngang 110 bệnh nhân được chẩn đoán STEMI và điều trị tái thông mạch vành qua da tại bệnh viện Hữu nghị đa khoa Nghệ An từ tháng 1 năm 2024 đến tháng 9 năm 2024. Thu thập lâm sàng, cận lâm sàng, PLR lúc nhập viện và sau tái tưới máu (PCI), chỉ số liên quan PCI, biến cố tim mạch chính (MACE) nội viện. Phân tích thống kê với kiểm định thích hợp; hồi quy logistic đơn biến, đa biến. Kết quả:tuổi trung bình 68,8; nam giới 64,6%, BMI trung bình 21,8 ± 2,2; THA chiếm 49,1%. PLR trước điều trị trung vị 158,6 (IQR 90,9–188,8); PLR ≥150 chiếm 51,8%. Không ghi nhận khác biệt có ý nghĩa giữa PLR và tái tưới máu hoàn toàn sau PCI. Tỷ lệ MACE nội viện 24,5% (chủ yếu suy tim 21,8%). Trên hồi quy đơn biến, PLR trước (OR 1,003; p=0,048) và sau PCI (OR 1,008; p=0,008) liên quan MACE. Tuy nhiên, hồi quy đa biến giữ lại các yếu tố độc lập: tuổi (OR 1,078; p=0,013), EF<40% (OR 3,902; p=0,045), proBNP (OR≈1,001; p=0,015); PLR không còn ý nghĩa độc lập (p>0,8). Kết luận: PLR phản ánh tình trạng viêm–huyết khối và liên quan MACE ở mức đơn biến, nhưng không là yếu tố tiên lượng độc lập khi đã hiệu chỉnh theo tuổi, EF và proBNP. PLR có thể hữu ích như chỉ số sàng lọc nguy cơ bổ trợ, song không thay thế các thước đo lâm sàng–cận lâm sàng chuẩn.

Chi tiết bài viết

Tài liệu tham khảo

Ngô Văn Thành và cs. Nhận xét về tình hình tử vong ở bệnh viện Bạch Mai 1992-1996. In: Công Trình Nghi n Cứu Khoa Học Bệnh Viện Bạch Mai 1997-1998,. 2. Nhà xuất bản y học; 1998:47.
2. Dong G, Huang A, Liu L. Platelet-to-lymphocyte ratio and prognosis in STEMI: A meta-analysis. Eur J Clin Invest. 2021;51(3):e13386. doi:10. 1111/eci.13386
3. Ozcan Cetin EH, Cetin MS, Aras D, et al. Platelet to Lymphocyte Ratio as a Prognostic Marker of In-Hospital and Long-Term Major Adverse Cardiovascular Events in ST-Segment Elevation Myocardial Infarction. Angiology. 2016; 67(4): 336-345. doi:10.1177/ 0003319715591751
4. Kim Y, Ahn Y, Cho MC, Kim CJ, Kim YJ, Jeong MH. Current status of acute myocardial infarction in Korea. Korean J Intern Med. 2019;34(1):1-10. doi:10.3904/kjim.2018.381
5. Maimaiti A, Li Y, Wang YT, et al. Association of platelet-to-lymphocyte count ratio with myocardial reperfusion and major adverse events in patients with acute myocardial infarction: a two-centre retrospective cohort study. BMJ Open. 2019;9(9):e025628. doi:10.1136/bmjopen-2018-025628
6. Dönmez E, Özcan S, Şahin İ, et al. Predictors of No-reflow Phenomenon Development in Patients Presenting with ST Segment Elevated Myocardial Infarction and Treated with Primary Percutaneous Coronary Intervention. Bagcilar Medical Bulletin. Published online December 19, 2023. doi:10.4274/ BMB.galenos.2023.2023-04-039
7. Kurtul A, Yarlioglues M, Murat SN, et al. Usefulness of the platelet-to-lymphocyte ratio in predicting angiographic reflow after primary percutaneous coronary intervention in patients with acute ST-segment elevation myocardial infarction. Am J Cardiol. 2014;114(3):342-347. doi:10.1016/j.amjcard.2014.04.045
8. Li L, Ma Y, Geng XB, et al. Platelet-to-lymphocyte ratio relates to poor prognosis in elderly patients with acute myocardial infarction. Aging Clin Exp Res. 2021;33(3):619-624. doi:10.1007/s40520-020-01555-7